Nhân sinh muôn vẻ, đừng vội so đo

08/04/2020 16:28 - Admin | 0 bình luận

“Sẽ có lúc ta trăn trở về những điều giá trị đáng làm trong đời. Chúng ta ao ước cầu sự vẹn toàn trong mọi việc nhưng ít ai chịu ngồi yên suy nghĩ rằng khát vọng của con người là vô hạn. Muốn đạt được hạnh phúc, mỗi ngày hãy học cách bỏ đi một ít. Hạnh phúc đích thực không nằm ở chỗ ta có thêm bao nhiêu mà nó phụ thuộc vào việc ta cảm nhận được mình hiện đang đầy đủ thế nào. Ranh giới của hạnh phúc đích thực rất mong manh. Nhưng chỉ cần chúng ta tĩnh tâm sáng suốt, sẽ thấu rõ được đâu mới là mục đích đúng đắn đáng để theo đuổi đến cùng và đâu mới thực sự là mục tiêu quan trọng nhất trong cuộc đời.” _Trích Trương Di, Nhân sinh muôn vẻ - Đừng vội so đo_

Người đời thường hay trăn trở về những giá trị của hạnh phúc trong đời. Mỗi người sẽ có những định nghĩa riêng về hạnh phúc, người thì quan niệm phải kiếm thật nhiều tiền mới hạnh phúc, cũng có người chỉ cần đủ cơm ăn áo mặc hàng ngày, chung sống với người mình yêu thương cũng cảm thấy hạnh phúc. Vậy điều gì tạo nên hạnh phúc đích thực giữa dòng đời đầy biến động và cám dỗ này?

Người đời thường hay trăn trở về những giá trị của hạnh phúc trong đời. Mỗi người sẽ có những định nghĩa riêng về hạnh phúc, người thì quan niệm phải kiếm thật nhiều tiền mới hạnh phúc, cũng có người chỉ cần đủ cơm ăn áo mặc hàng ngày, chung sống với người mình yêu thương cũng cảm thấy hạnh phúc. Vậy điều gì tạo nên hạnh phúc đích thực giữa dòng đời đầy biến động và cám dỗ này? 

Khi còn nhỏ, chúng ta như bất kỳ một đứa trẻ nào, đều có cuộc sống hết sức vô tư, hồn nhiên và đẹp đẽ. Đối với đứa trẻ ấy, khoảng sân trước nhà, khóm hoa trước cửa, mảng trời sau vuông cửa sổ,... là tất cả thế giới, là niềm vui bất tận, là mục đích để cho nó khám phá không biết chán. Nó có thể ngồi thẩn thơ cả buổi ngắm cánh chuồn chuồn, chờ đợi đôi cánh từ từ thay đổi, cong vút lên, rồi bay đi. Nó tò mò xem xét từng chi tiết vè rồi ngẫm nghĩ về tạo hóa ‘Từ đâu mà con chuồn chuồn có đôi mắt lạ lùng thế nhỉ? Nó có thấy mình không? Nếu nó biết nói, nó sẽ nói gì với mình nhỉ?”... Đối với đứa trẻ ấy, mọi vật xung quanh đều là những người bạn mà nó có thể tâm sự đủ thứ trên đời. Trong nó chỉ luôn là những cảm xúc tích cực, trong sáng, hồn nhiên và đầy ắp những niềm vui. Hạnh phúc của một đứa trẻ thật ra chỉ đơn giản vậy thôi  

Thế rồi, đứa trẻ ấy cũng dần lớn lên. Rời khỏi vuông cửa sổ, rời khoảng sân trước nhà, khóm hoa trước cửa để bước vào một thế giới rộng hơn, lớn hơn, nhiều điều mới mẻ hơn. Nó phải tập làm quen với môi trường ấy, phải tiếp xúc với những lễ nghi, phải phấn đấu để theo kịp bạn bè cùng chang lứa, phải làm hài lòng bố mẹ thầy cô nhà trường, phải chứng tỏ và khẳng định chính bản thân mình. Vô vàn “sự phải” khác thấm đẫm nghĩa vụ ngày càng dày đặc trong cuộc đời của đứa trẻ ngày nào. Tất cả điều đó đã mài dũa dần đi sự tự nhiên của một đứa trẻ. Tâm thức của nó ngày càng tròn trĩnh hơn. Nó bắt đầu công cuộc “mài dũa” chính bản thân mình.  

Đứa trẻ đó không còn nhìn đời với con mắt trong sáng “vô điều kiện nữa”. Hành vi của nó bắt đầu có điều kiện, có mục đích. Nó dần thấy những mặt trái, những tiêu cực nhiều hơn là những tích cực. Cả quá trình đó nếu nói đùng từ, thì đó chính là quá trình phá vỡ tâm thức của một đứa trẻ ngày xưa để nhào nặn nên những sự trưởng thành khác biệt, đôi khi là “dị biệt” của một con người. Trong cuộc sống chật trội, bọn chen, đầy u ám ấy, đôi lúc, nó muốn tìm về với vuông cửa sổ, khóm hoa ngày xưa, tìm về với những trong sáng vô tư thuở nhỏ, nơi nó cảm nhận được trọn vẹn thế nào là hạnh phúc.

“Hạnh phúc sẽ không bao giờ là đại lượng tỉ lệ thuận với ý nghĩa, chỉ có sống nhiều trong những thời điểm trầm thống nhất của cuộc đời, ta mới nhận thức rõ được đâu là các giá trị lớn lao trong tiềm năng con người". Trong cuốn sách “Nhân sinh muôn vẻ - Đừng vội so đo” tác giả Trương Di, đại diện cho những người trẻ, nói lên tiếng nói cá nhân về hạnh phúc, gửi đến độc giả những bài học, những đạo lý về cuộc sống, con người qua lời dạy của nhà Phật một cách gần gũi và cuốn hút. Cuốn sách như một điểm tựa để bạn đọc có thể tìm thấy khoảng lặng trong tâm hồn mình, sống chậm lại để cảm nhận từng hương vị của cuộc sống.